Review: Khúc ngẫu hứng thanh mai – Trảo Cá Ngư Đường

Link đọc truyện: Nee’s Home

Đây là một bộ truyện HOÀN HẢO anh em ạ!

  1. H nồng cháy với dirty talk, cosplay đủ loại.
  2. Em bé Tiểu Vũ đáng yêu, lạc quan yêu đời. Mỗi lần em xuất hiện là thấy đời lại thêm đẹp
  3. Thầy Đường đỉnh của chóp. Thầy 1 tỉ điểm không có nhưng! Thầy tinh tế, nam tính, thẳng thắn, biết cách chơi (=))))), biết cách chăm sóc, biết nấu ăn, biết làm đồ thủ công, biết rạch ròi quá khứ và hiện tại, đặc biệt là thầy dạy cổ văn nên miệng thầy ngọt vl luôn~~~~ Thầy đã vượt qua Tiêu Sách An, trở thành công số một trong lòng mình.

Nhiệt liệt đề cử ạ!!!!

Review: Hoạ Phố – Tinh Nguyệt

Link đọc truyện: Yi Ruan

Một bộ truyện rất nổi trong dòng Vô Hạn Lưu, được bạn giới thiệu nên mình đi đọc.

Truyện nếu xét tổng thể thì mình sẽ không chấm điểm cao, nguyên nhân là tác giả sử dụng quá quá nhiều nguyên liệu khoa học, triết lý mà bản thân tác giả lại viết không quá chắc tay. Đặc biệt là ở Bức Tranh cuối cùng.

Truyện được chia thành 14 Bức Tranh, cho tới Bức Tranh 13 – Hoà Hợp, có bức cực hay, có bức tác giả viết khá non tay nhưng nói chung nguyên liệu khoa học, văn học, thần học, triết lý,…. đều được lồng ghép vừa phải đọc rất thích. MÌnh đọc liền tù tì trong 4,5 ngày liên tiếp.

Nhưng cái Bức Tranh cuối cùng tác giả viết nhồi nhét cực kỳ nhiều nguyên liệu khoa học, thần học… Bởi vì tác giả nhồi nhét quá nhiều nên các nhân vật ngồi bàn bạc với nhau nói rất nhiều, lại nói lan man, có nhiều vấn đề cứ nói lặp đi lặp lại. đọc một nửa là muốn drop luôn.

Có thể suy nghĩ mỗi người một khác nhưng với mình Bức Tranh cuối cùng đọc thấy khá kỳ quặc. Biết là ai cũng không muốn ch*t nên các nhân vật ngồi bàn bạc với nhau nhưng có những đoạn dầu sôi lửa bỏng mà các nhân vật đứng tâm tình tiền căn hậu quả, lý giải huyền học khoa học thấy rất ba chấm luôn.

Truyện này vẫn đánh giá là hay và chắc chắn sẽ đọc lại nhiều lần nhưng lần sau đọc lại chắc chắn sẽ chứa cái Bức Tranh cuối cùng ra.

Review: Bạc Vụ – Vị Phong Hứa Kỷ

Link đọc truyện: Wattpad Caokhin01

Lần đầu tiên đọc thể loại Vô Hạn Lưu.

Truyện có nhiều kiến thức về vật lý lượng tử, thời không nhưng giả viết chắc tay cực kỳ, đọc truyện không có cảm giác choáng váng, ngộp trong đống kiến thức.

Truyện có phân cảnh tình cảm lẫn hành động đủ đầy, vừa đủ để tim đập bụm bụp vì hồi hộp vừa đập bùm bụp vì quắn quéo. Nguyên lý khoa học vừa đủ, cốt truyện có logic chặt chẽ.

Cực ký khâm phục tác giả! Tác giả viết rất chắc tay, mọi thứ đều có sự lý do, mọi sự kiện đều có ý nghĩa, tất cả tạo thành một vòng tròn hoàn hảo. Thêm nữa, điểm cực kỳ cộng của truyện là tên truyện, tên công, tên thụ đều đẹp và rất ý nghĩa.

tên thụ là Quý Vũ Thời, nghĩa là ngày mưa, tên công là Tống Tình Lam, nghĩa là ngày nắng, tên truyện là Bạc Vụ, nghĩa là sương mù =))) tức là sương mù tới thì công thụ gặp nhau, cũng tả về nội dung truyện, hết thảy đều nằm trong sương mù cần từ từ tìm hiểu khám phá. 

bản Edit của bạn Caokhin01

Bạn công, Tống Tình Lam, thích bạn ấy cực kỳ luôn. haha. Cao to, đẹp trai, thông minh, mạnh mẽ, quyết đoán, lại rất lạc quan, chung tình. Thẳng thắn ghét, thẳng thắn yêu. Thêm nữa, mình rất thích tên của bạn ấy, tên đọc thuận miệng mà nghĩa lại đẹp. Nói chung là 10/10. Không có điểm gì để chê!

Có một điểm hài hước là bạn thụ tên là Quý Vũ Thời nhưng vả bộ truyện mình cứ gọi bạn ấy là Thời Vụ =))))))))))

Cực kỳ đề cử ạ!!!!!

Review: Năm đó giáp sắt động đế vương – Bộ Liêm Y

Link đọc truyện: Giỏ mèo nhà Mun

Bạn công là Cố Liệt, trọng sinh còn thụ là Địch Kỳ Dã, xuyên từ tương lai về quá khứ.

Mình thích tình yêu ngọt ngào không bến bờ của Cố Liệt, mình thích tình yêu mạnh mẽ thẳng thắn lại đáng yêu của Địch Kỳ Dã, mình thích cách Kỳ Dã vụng về tán tỉnh Cố Liệt, mình thích cách Cố Liệt chiều chuộng Kỳ Dã. Mình thích cách hai bạn chữa lành tâm hồn nhau.

Mình thích cách Kỳ Dã dần dần học cách dung hoà tư tưởng quân quyền cổ đại và tự do trong tương lai của mình.

Mình thích tất cả các nhân vật phụ, thích cả các mối quan hệ chồng chéo dây dưa trong truyện.

Lối hành văn của tác giả ngắn gọn, súc tích nhưng cũng rất tình, những cảnh tình tứ luôn khiến mình vô thức mỉm cười.

cực kỳ thích truyện này luôn! với mình đây là một bộ truyện hoàn hảo không khuyết điểm.

Cực ký đề cử truyện này ạ!!!!!!!

Review : Vết sẹo cũ – Hồi Nam Tước

Link đọc truyện : Hải Đường Hoa Lê

Cảnh báo SPOIL!!!

Nhân vật chính là Alpha Tống Bách Lao và Beta Ninh Úc. Câu chuyện được kể dưới lời kể của Ninh Úc.

Truyện không có triết lý gì to lớn cả, chỉ là câu chuyện tình trắc trở của Tống Bách Lao và Ninh Úc thôi.

Vì câu chuyện được kể dưới lời kể của Ninh Úc nên nhiều người có thể không cảm nhận được tình yêu của Bách Lao nhưng nếu đọc và cảm nhận từng chi tiết nho nhỏ thì có thể cảm nhận được tình yêu của Bách Lao. Những năm tháng học sinh của Bách Lao và Ninh Úc, khoảng thời gian chóng vánh cùng nhau ăn bánh trên sân thượng đó, là khoảng thời gian vui vẻ bình an nhất của nhau. Thật ra cả hai đều như có như không nhận ra bản thân đã có tình cảm đặc biệt với đối phương, nhưng xuất thân, địa vị của hai người quá khác biệt: Tống Bách Lao là con trai Alpha độc nhất trong một gia tộc lớn, Bách Lao biết bản thân mình có rất nhiều thứ ràng buộc mình, Ninh Úc cũng biết rất rõ bản thân mình chỉ là một Beta nhỏ bé có một xuất thân rối ren. Đúng như Bách Lao đã nói, nếu không có chuyện gì xảy ra cả hai cậu chàng sẽ chôn vùi mảnh tình cảm này, tốt nghiệp xong cả hai cậu chàng sẽ chỉ là bạn xã giao xa lạ…

Lời kể chuyện niên thiếu của Ninh Úc dù chỉ thoáng qua nhưng ngập trong đau khổ. Ninh Úc giống ngọn cỏ dại nhỏ, dù bão tắp như thế nào cũng vẫn mạnh mẽ vươn lên, nhưng cũng đem lại cho người khác cảm giác êm ái, mềm mại.

Lời kể chuyện niên thiếu của Tống Bách Lao cũng chỉ thoáng qua nhưng ai ai cũng sẽ thấy rõ được sự uất ức, quẫn bách trong đó. Mình xót xa Ninh Úc nhưng mình thương Bách Lao. Điều khiến mình khó chịu, ghê tởm nhất trên thế gian này là các bậc cha mẹ không làm trách nhiệm của cha mẹ nên mình thương đứa trẻ tội nghiệp Bách Lao lắm.

Bi kịch của Ninh Úc và Bách Lao bắt nguồn từ Chu Ly. Chu Ly chắc là một trong số những nhân vật đáng sợ nhất mà mình từng đọc qua. Mười mấy tuổi là cái tuổi nửa trẻ con nửa người lớn nên tính tình đứa nào đứa nấy trẻ trâu, có cực nhiều lý do để ghét nhau; ghét người thì trực tiếp đánh/ bắt nạt người này nọ. Còn Chu Ly là một đứa trẻ cực kỳ đáng sợ. Mười mấy tuổi đầu mà lập một kế hoạch khiến 2 đứa mình ghét cưỡng hiếp nhau rồi căm hận nhau, còn mình ngồi mát xem chuyện vui. Quá kinh khủng! Không tưởng tượng được tâm địa làm sao mà độc ác quá thể😱😱😱

Mình kinh sợ nhân vật Chu Ly nhưng lại không ghét Chu Ly. Nhưng mình đặc biệt ghét cha của Tống Bách Lao – Lạc Thanh Hoà.

Chuyện tình của Lạc Thanh Hoà vs mẹ của Bách Lao – Tống Tiêu là một câu chuyện tình dở dang đầy trắc trở và đau thương.

Xét về mặt hai người yêu thì mình cũng đồng tình vs ông Lạc là tình yêu của Tống Tiêu quá ích kỷ… Tống Tiêu không cùng Lạc Thanh Hoà nói chuyện, không cùng nhau thảo luận vấn đề. Tống Tiêu tự ý quyết định chuyện tương lai của cả gia đình theo suy nghĩ bản thân mà không quan tâm đối phương cần gì. Quan điểm của mình là tình yêu là tương hỗ, hai người phải cùng nhau cố gắng thì tình yêu mới đáng giá. Trong tình yêu, dẫu biết là kết quả sẽ dang dở, dẫu biết cố gắng nhiều thế nào thì kết quả vẫn là dang dở, nhưng đã đấu tranh đến cùng rồi mới dở dang thì cả hai bên đều sẽ không bị tổn thương. Đằng đây, Tống Tiêu chả nói năng gì mà tước đoạt luôn quyền được đấu tranh, phản kháng của Lạc Thanh Hoà…

Nhưng xét về tất cả các mặt khác của vấn đề thì không tìm ra được lý do gì để tha thứ cho ông Lạc Thanh Hoà. Cung cách hành xử trịch thượng, độc đoán chuyên quyền. Ông ta nói ông ta đấu tranh vì quyền lợi Beta, nhìn xem ông ta đối đãi với Ninh Úc ra sao? Quá đáng nhất là ông ta ngược đãi Tống Bách Lao . Tởm lợm nhất là ông ta thế mà cùng vs gia tộc ép buộc Bách Lao tạo ra Tống Mặc. Thế mà đến giờ ông ta vẫn không nhận ra hành vi ngược đãi, ép buộc con trai của bản thân ông ta là sai mà còn đi đổ lỗi cho người khác. Nếu cách yêu của Tống Tiêu làm ông ta tổn thương thì đó cũng là chuyện của ông ta vs Tống Tiêu, thế mà ông ta trút hết mọi giận dữ của bản thân lên đứa con trai nhỏ. Còn cắt đứt liên lạc của Tống Tiêu và Bách Lao làm Bách Lao nhỏ tưởng mình bị bỏ rơi. Nếu sau khi Tống Tiêu bỏ đi ông ta đưa Tống Bách Lao vào trại mồ côi, có khi mình còn đỡ ghét ông ta như này. Tống Tiêu nói Tống Mặc giống Tống Bách Lao hồi nhỏ, mà nhìn xem Tống Mặc có bao nhiêu đáng yêu rồi quay sang mà nhìn xem ông Lạc đã nuôi Tống Bách Lao lớn lên thành dạng người như thế nào…

Lạc Thanh Hoà nói ông ta luôn không ngừng đấu tranh nhưng trong cảm nhận của mình ngay từ lần đầu tiên xuống tay đánh Bách Lao thì ông ta đã từ bỏ rồi.

Phải nói, nếu bạn thích đọc và nghiền ngẫm những chi tiết nho nhỏ thì mình cực kỳ đề cử bộ này.

Review : Phúc Hắc Quyết Đấu – Hi Hoà Thanh Linh

Link Đọc Truyện : xiandzg

Một bộ truyện tuyệt vời từ cốt truyện đến tuyến nhân vật, tính cách nhân vật cách xây dựng nhân vật. Truyện không quá nặng nề, nhưng những lý tưởng mà tác giả muốn truyền tải vẫn được thể hiện rõ nét.

Một số quan điểm mình rất thích trong truyện:

  • tình yêu là tương hỗ. Cảm xúc của đối phương sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của bản thân. BỞi vì bạn quan tâm đến đối phương nên đối phương vui bạn cũng sẽ vô thức cảm thấy vui theo mà đối phương buồn bạn cũng sẽ cảm thấy buồn.(từ giờ đọc truyện mà gặp cái đứa nào cầu ngược nhân vật nhiều thêm vào tôi sẽ dùng cái luận điểm này để cãi nhau với nó!!!!!)Tình yêu ở đây không chỉ là tình yêu đôi lứa mà cả tình bạn, tình anh em, tình thân,….. tất cả đều là tương hỗ .
  • con người sống phải có quy tắc và dù có tất cả hay không có gì cũng phải tuân thủ quy tắc của bản thân mình.
  • thế giới này luôn dơ bẩn. Sau khi chứng kiến, trải nghiệm thế giới này bẩn ra sao mà vẫn quyết định tin tưởng một người, đây là chân tình.
  • luôn phải trả một cái giá nhất định cho chân tình, lý tưởng, ước mơ,..
  • Thương trường đầy rẫy những mánh khoé dơ bẩn thì vẫn còn rất nhiều người dù thế nào đi nữa vẫn luôn giữ vững lập trường, bảo vệ chính nghĩa, sống vì lý tưởng.
  • Cuộc sống này luôn có chân tình, có người tốt, có chính nghĩa.

Là một bộ truyện về đề tài tài chính, thương trường nhưng đọc xong mình cảm thấy đời vẫn đẹp và nghiệm ra nhiều điều hay ho lắm.

Nhân tiện, nói về mối quan hệ của Phó Diên Thăng và Thích Tự. Thầy Phó là một thiên tài, bước chân vào thương trường từ năm 17 tuổi; còn Thích Tự là một thiếu gia con nhà giàu được cha bảo bọc từng tí một. Từ thiết lập nhân vật là bạn đã có thể thấy được sự chênh lệch kinh nghiệm sống của 2 nhân vật chính. Thế nên khi Thầy Phó bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm sống với Thích Tự, dạy dỗ Thích Tự về mọi mặt của cuộc sống thì rất nhiều người gọi Thầy Phó là “tẩy não”, “thao túng” Thích Tự.

Mình cực kỳ phản đối cách nhìn nhận Thầy Phó kiểu này.

Tẩy não (còn được gọi là kiểm soát tâm tríthuyết phục cưỡng chếkiểm soát suy nghĩcải cách tư duy và giáo dục lại) là khái niệm rằng tâm trí con người có thể bị thay đổi hoặc kiểm soát bởi một số kỹ thuật tâm lý. Tẩy não được cho là làm giảm khả năng suy nghĩ nghiêm túc hoặc độc lập của chủ thể,[1] để cho phép đưa những suy nghĩ và ý tưởng mới, không mong muốn vào tâm trí của chủ thể,[2] cũng như thay đổi thái độ, giá trị và niềm tin của người này.

__________________

Thao túng: Dùng thủ đọan nắm lấy những phương tiện chủ chốt, khiến người khác phải chịu sự chi phối của mình

https://vi.wikipedia.org/

Đây là định nghĩa của “tẩy não”, “thao túng” theo Wikipedia.

Đọc truyện có thể thấy Thầy luôn nói quan điểm của mình với Thích Tự nhưng quyền lựa chọn luôn là của Thích Tự. Thầy không hề dùng cảm xúc của mình như một vũ khí để ép buộc Thích Tự đi theo con đường Thầy muốn. Chính Thầy cũng nói, Thầy ở lại dạy Thích Tự vài năm thôi, đây là ý gì? ý là nêú Thầy dạy rồi mà Thích Tự vẫn quyết làm trái pháp luật thì Thầy sẽ rời đi và xử lý Thích Tự theo pháp luật. Thầy hướng cho Thích Tự đi theo con đường giống Thầy nhưng có đi theo hay không thì lại do bản thân Thích Tự tự quyết.

Cho nên, mình Cực Kỳ phản đối (dù là nói cho vui) việc dùng cái mác “tẩy não” hay “thao túng” cho Thầy Phó.

MÌnh cực kỳ thích truyện này và cảm thấy truyện này cực kỳ đáng để đọc. NHƯNG nếu bạn muốn đọc một bộ truyện nhẹ nhàng, dễ hiểu với một tình yêu trong sáng, song phương không giấu diếm nhau điều gì thì bộ truyện này không dành cho bạn đâu. Đừng đi đọc rồi chê này nọ làm mình đau lòng.

2021/11/6

Edit: 2022/4/1

Review : Vết nhơ – Nhục Bao Bất Cật Nhục

Link đọc truyện : Stormi

Đây là một câu chuyện tình thời chiến loạn. có thể đúc kết toàn bộ nỗi đau của Cố Mang và Mặc Tức trong câu này :

“Y dâng trọn nhiệt huyết, sinh mạng, thậm chí là linh hồn cho thế đạo thái bình mà mình hằng khao khát, để lại cho Mặc Tức chỉ toàn tổn thương và ly biệt.”

Chương 192 – Bản dịch của Stormi

Cố Soái tim đúc bằng sắc. Mặc Soái lý trí đến vô cảm. Nhưng câu chuyện tình của Cố Mang và Mặc Tức lại quá bi thương.

Nhìn Mặc Tức đau khổ thật muốn oán giận Cố Mang. Nhưng có thể oán giận vị anh hùng hy sinh hết mình vì nước, vì bá tánh thiên hạ rồi lại dùng ít hơi tàn cuối cùng để bảo vệ mảnh tình yêu xinh đẹp mang tên Mặc Tức sao? Không thể! Thế cho nên cục tức nghẹn ứ trong lòng. như bạn dịch truyện đã nói, chỉ có thể tự mình giận mình….

Một chút cảm xúc cá nhân thì mình khóc quá trời vì cả Cố Mang, lại càng khóc nhiều hơn nữa vì Mặc Tức. Thương Mặc Tức lắm luôn. Thế gian này hỗn loạn nhớp nháp còn Mặc Tức lại quá xinh đẹp, quá thuần khiết. Mình muốn gói Mặc Tức thành cái gối nhỏ rồi ủ trong lòng 😭😭

nhưng nếu nói về các nhân vật khác thì…. cũng có thể tại câu chuyện tình của Mặc Tức với Cố Mang quá đau thương, cũng có thể tại mâu thuẫn xã hội không được đẩy lên cao trào nên mình không có nhiều cảm nhận sâu sắc lắm….

Riêng có ông Nhạc Quân Thiên là ghét cay ghét đắng. Pet Peeve lớn nhất của mình là các đấng cha mẹ vô trách nhiệm với con cái nên lúc đọc về bộ ba Sở Y, Dạ Tuyết, Thần Tình cảm xúc tức giận điên người với ông Nhạc Quân Thiên của mình hoàn toàn đè bẹp cảm xúc buồn đau. Lão già khốn nạn lại chết quá dễ dàng. Nuốt không trôi cục tức 🤬🤬🤬🤬

……

Ở bộ Husky, phải có kiến thức (sinh học/di truyền học) mới hiểu được plot twist cuối cùng của truyện. Thì ở bộ này tác giả đã chơi trò tâm lý một cách truyệt vời với plot twist cuối cùng của bộ truyện.

Lật cái plot twist về Công Chúa Mộng Trạch ở chương cuối thật sự là một bước đi đỉnh của đỉnh. Khóc suốt cả bộ truyện, đau lòng suốt cả bộ truyện, oán giận suốt cả bộ truyện, tiếc nuối suốt cả bộ truyện; nhưng đọc xong chương cuối trong đầu chỉ tồn lại hưng phấn và kinh ngạc. Những hưng phấn và kinh ngạc này làm nền khiến những ngọt ngào bé nhỏ của mọi người thêm nổi bật, những đau thương kia thật sự là chuyện quá khứ đã qua, không còn làm ta đau lòng đến lăn lộn nữa.

“Hôm qua đã chết”. Từ nay về sau là tương lai tươi đẹp, người đã mất được an nghỉ, mọi người sẽ được hạnh phúc.

Review: Sổ Bệnh Án-Nhục Bao Bất Cật Nhục

Link đọc truyện : Nhất Diệp Chi Chu

Truyện về tình yêu cực kỳ MÁU CHÓ giữa Hạ Dư và Tạ Thanh Trình.

Nội dung truyện có buồn, có hài hước, có cảm động, có hành động, có tình cảm đơn phương, có tỉnh cảm gia đình, có cả cảnh ra*e/SM, có cao H, và có rất nhiều tình tiết máu chó.

Về hai nhân vật, Hạ Dư là Dư Bảo Bảo trà xanh, biết làm nũng, đoạn đầu thì đáng ghét, đoạn giữa~cuối thì đáng thương, phiên ngoại thì đáng yêu. Dư Bảo nhận ra tình cảm bản thân với anh Trình sau một cơ số lần ra*e anh, mình không biết người khác thì sao, cá nhân mình không thích chi tiết này lắm. Dù biết với thiết lập tính cách cả hai nhân vật thì đây hẳn là diễn biến tất yếu để mối quan hệ phát triển nhưng mình vẫn không thích lắm…

Về nhân vật Tạ Thanh Trình, có rất nhiều người buông lời cay đắng cho anh, cá nhân mình lại rất thích nhân vật này.

Mình thương Dư Bảo nhưng rất ngưỡng mộ anh Trình vô cùng tận.

Hạ Dư có thể cố gắng không ngừng vì trong lòng Hạ Dư có anh Trình nhưng cho tới khi Hạ Dư nảy sinh quan hệ với anh Tạ, suốt mười mấy năm anh Trình chỉ có một mình, đơn độc mà kiên trì cố gắng không ngừng.

Dù về mặt tình cảm có thể có người sẽ nhận xét anh Trình là vô cảm hay lạnh lùng nhưng càng lớn mình lại càng ngưỡng mộ và càng muốn trở thành con người giống anh Tạ: lạnh lùng, thông minh lại rất lý trí, trời sập vẫn mạnh mẽ mà bước tiếp trên con đường mình đã chọn. Cuộc sống khó khăn quá, con người cũng không phải ai cũng tốt… tôi không biết đã đau lòng, khóc muốn hết nước mắt rồi từ bỏ biết bao nhiêu lần rồi

Nói về sự lý trí của anh Tạ, mọi tình cảm đều sẽ được gạt bỏ sang bên và mọi chuyện đều sẽ được suy sét và quyết định theo logic, lý trí. Những quyết định của anh Tạ trong mọi tình huống đều lý trí đến phát sợ. Đây là lý do tin tưởng và không tin tưởng của anh Tạ nó mơ mơ hồ hồ. Lòng ảnh tin nhưng ảnh phải suy đo đong đếm, phải suy suy nghĩ nghĩ xem có nên nghe theo tiếng lòng hay không. Yêu cũng vậy, lòng thì yêu nhưng đầu lại dùng lý trí phân tích 7749
đường hướng xem có thể nghe theo con tim hay không. Ảnh làm tổn thương Dư Bảo, cũng tự làm tổn thương chính ảnh, chính tại ảnh lý trí quá đáng (bản thân mình quá cảm tính nên mình lại có phần hâm mộ điểm này của anh Tạ).

Đoạn hải chiến, rất nhiều người đều mắng anh Tạ, nói anh Tạ có lỗi vs Dư Bảo. Mình thì cho rằng anh Tạ chưa từng làm gì có lỗi với Dư Bảo cả. Trong rất nhiều quan điểm nhiều tranh cãi trên thế giới thì mình không tin vào lấy bạo lực để dập bạo lực nhưng mình lại tin là hy sinh một người để cứu nhiều người thì tốt hơn. Nên bản thân mình thấy quyết định của anh Tạ lúc đó không sai. Nói chung ở đoạn này thì tuỳ quan điểm mỗi người thôi~

Ngoài hai nhân vật chính, có một nhân vật phụ mà mình đặc biệt ghét+ghê tởm, đó là bà Vệ Dung. Bà Vệ Dung này có khả năng gaslighting (tiếng việt hình như là thao túng tâm lý(?)) thượng thừa luôn!!!

Bà Vệ Dung này vì “yêu”, ích kỷ mà giết mẹ ruột của Hạ Dư, rồi để che giấu nên giết luôn ba mẹ anh Tạ. xong thế chỗ mẹ Hạ Dư nhưng vẫn ghen ghét nên đối xử với Hạ Dư không ra làm sao. Xong đến khi phát hiện Hạ Dư là huyết cổ thì đi điều tra thằng nhỏ, thấy thằng nhỏ yêu anh Tạ thì lấy vẻ đạo mạo nói anh Tạ huỷ hoại tương lai con trai bả (dù xưa giờ đối xử vs thằng nhỏ như sh*t) nên bả dựng kế hoạch dơ bẩn ở đám cưới Tạ Tuyết âm phá huỷ đời Tạ Tuyết, anh Tạ, vs em trai Vệ trong một lần.

Chưa hết, sau khi ba Hạ qua đời, việc Hạ Dư lên thuyền ra biển một mình thằng nhỏ quyết được đấy chắc. Chắc chắn trong chuyện này bà ta nhúng tay không ít. thế mà sau khi vào tù còn có thể ngồi đó gaslighting, đổ mọi lỗi lầm lên những người bị hại còn bà ta thì đáng thương bị ép vào đường cùng.

Là tại ba mẹ Tạ Thanh Trình cản đường bả, tại anh Tạ dụ dỗ làm Hạ Dư yêu anh Tạ đến hèn mọn, tại anh Tạ ngu xuẩn, vô tâm, đẩy Hạ Dư vô chỗ chết chứ bà ta là một bông sen trắng, một xíu cũng không có lỗi.

Cá nhân mình đọc lần đầu dù ghét nhưng kiểu vẫn nổi lòng cảm thông với bả, cơ mà mà nhìn lại đầu đuôi câu chuyện mà coi, bả có chỗ nào có thể cảm thông được không? Đúng là màn gaslightting đỉnh cao mà!

Trên thế gian này người duy nhất không có tư cách lấy Hạ Dư làm lý do để trách anh Tạ thì đó chính là Vệ Dung!

Địa vị Bánh Bao trong lòng mình nâng lên một tầng cao mới. ở Dư Ô có một Quân Thượng với tài manipulate tài ba thì nay trong Sổ Bệnh Án ta có một màn gaslighting đỉnh cao từ Vệ Dung. 👍👍👍

Nói đến tác giả Bánh Bao, Bánh Bao lên tay rất nhiều trong việc xây dựng nhân vật. Mình rất thích cách Bánh Bao xây dựng nhân vật Tạ Thanh Trình nhé. Tính cách của ảnh được miêu tả là kiệm lời, lạnh lùng, thẳng tính, yêu thích của bản thân đều giấu đi. Tính cách được thể hiện trong mỗi lời nói luôn ấy. Vì anh Tạ giấu đi cảm xúc thật của bản thân nên qua từng chương độc giả cùng với Dư Bảo cùng nhau bóv lật ra từng lớp, từng lớp cảm xúc thật của anh Tạ cứ như là bóc hành ấy!

Bản thân cảm thấy, về mặt xây dựng nhân vật với phân tích tâm lý nhân vật, bộ này Bánh Bao thăng cấp thành một level mới luôn ấy!!!

Với những ai thích H và thích tình tiết máu chó thì nên đọc thử bộ này ạ~~~

Review: Yêu anh – Chiết Chi Hoa

Link đọc truyện

Bản thân mình cảm thấy truyện này không quá đặc sắc, nếu mà ngẫm kỹ hẳn là có đôi chỗ không logic. Nhưng nếu hỏi mình thích truyện này không, thì mình xin trả lời là mình rất thích truyện.

Mình thích cách anh trai luôn cố gắng vươn lên, đời đạp anh xuống anh vẫn sẽ cố gắng hết sức mình để ngoi lên. Mình thích anh trai luôn chăm nom em trai cẩn thận bằng tất cả những sự tinh tế ít ỏi của một thằng anh trai tính cách thô lỗ, tuỳ tiện. Mình thích cách anh trai luôn cố gắng bảo vệ em trai bằng tất cả năng lực của mình.

Đói với em trai thì nói thật là mình không ấn tượng lắm, có chăng là em trai rất đáng yêu thôi. Dù em trai tỉnh táo hay ngốc ngốc đều đáng yêu.

Truyên rất thích hợp nằm trong chăn đọc trong những ngày mưa, vừa ấm áp, vừa ngọt ngào.

Review Truyện: Tình yêu khác thường xuất hiện rồi

Link đọc truyện : Hố Thỏ

Bộ này là ABO.

Mình thích bộ này kinh khủng khiếp😭😭

Hứa Gia Lạc theo đánh giá của mình là kiểu tính cách chuẩn “bọn con trai -_-” . Thích người đẹp tự nhiên, có chút coi thường những người nỗ lực để duy trì bề ngoài xinh đẹp, có chuyện không bàn bạc vs ai mà tự mình đâm đầu vào lối cụt. Lại là con nhà giàu nên thêm cả có cái kiểu dễ ghét của bọn nhà giàu. Nhưng ảnh cũng là kiểu người, phải thân mới biết được cái sự tốt đẹp của ảnh. Ảnh hết lòng vì bạn, yêu thương con trai hết mực, rất tôn trọng O. Dù ảnh có đánh giá người ta như thế nào thì ảnh vẫn luôn rất tôn trọng và galant với O.

Còn Phó Tiểu Vũ, mình rất đồng cảm vs Phó Tiểu Vũ… từ việc cha mẹ khắt khe nên trưởng thành trở nên khép kín, ngượng ngùng khi phải hoà nhập và nói chuyện với người khác. đến chuyện ăn kiêng cực khổ, người khác ăn đêm tưng bừng, mình thì ôm tô rau ngồi gặm. những người có tạng người không béo sẽ không bao giờ hiểu được nỗi khổ đấy.😭😭😭Còn cả chuyện đã sống riêng rồi nhưng những thứ được giáo dục từ bé được thấm vào máu, không có ai quản cũng tự mình quản mình…. nhiều lắm. thật sự thấy được có rất nhiều chuyện mà mình đồng cảm với Tiểu Vũ.

Chuyện tình của hai người với mình mà nói có vui, có buồn nhưng rất thơ mộng và dễ thương.

Dù tác giả viết khá là non tay nên nhưng đoạn chuyển biến tâm lý phức tạp của Hứa Gia Lạc trong truyện cứ bị nửa vời, làm cho hình tượng nhân vật Hứa Gia Lạc cũng bị xấu đi không ít. Nhưng nhìn tổng thể thì truyện rất ngọt ngào. Cực kỳ có tác dụng xoa dịu tâm hồn. Mình không biết đọc đi đọc lại truyện mấy lần luôn rồi. Cứ mỗi lần buồn lòng cái gì là lại lôi truyện ra đọc~~~