Review: Khúc ngẫu hứng thanh mai – Trảo Cá Ngư Đường

Link đọc truyện: Nee’s Home

Đây là một bộ truyện HOÀN HẢO anh em ạ!

  1. H nồng cháy với dirty talk, cosplay đủ loại.
  2. Em bé Tiểu Vũ đáng yêu, lạc quan yêu đời. Mỗi lần em xuất hiện là thấy đời lại thêm đẹp
  3. Thầy Đường đỉnh của chóp. Thầy 1 tỉ điểm không có nhưng! Thầy tinh tế, nam tính, thẳng thắn, biết cách chơi (=))))), biết cách chăm sóc, biết nấu ăn, biết làm đồ thủ công, biết rạch ròi quá khứ và hiện tại, đặc biệt là thầy dạy cổ văn nên miệng thầy ngọt vl luôn~~~~ Thầy đã vượt qua Tiêu Sách An, trở thành công số một trong lòng mình.

Nhiệt liệt đề cử ạ!!!!

Review: Mi ngôn+Không Hợp – Hồi Nam Tước

Link đọc truyện: Vân Tình Cung

Hai truyện này là hệ liệt nha.

Review của mình dành cho hai truyện này như sau ↓

á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á !

ĐÁNG YÊUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU QUÁ XÁ!!!!

á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á á ! Dễ thương quá má ôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Nếu mấy má cần miếng đường cho đời bớt đắng cay thì đừng bỏ qua 2 truyện này!!!!!!!

Review: Nhất niệm chi tư – Hồi Nam Tước

Link đọc truyện: Vân Tình Cung hoặc Hải Đường Lê Hoa

Truyện là về Tang Niệm và Kỷ Thần Phong.

Bạn Phong vốn là thiếu gia nhà giàu nhưng bị mẹ ruột bạn Niệm đem hai đứa nhỏ tráo đổi. Xong mẹ bạn Niệm tới mượn tiền bạn Niệm để chữa bệnh cho bạn Phong nên bạn Niệm biết sự thật. Xong bạn Niệm bắt đầu lên kế hoạch tán tỉnh bạn Phong hòng để bạn Phong yêu mình, rồi dùng tình cảm, thân thể khống chế để bạn Phong không làm lộ chuyện mình không phải là thiêú gia thật sự.

Do Tang phu nhân mất ngay sau sinh con nên ông Tang đâm ghét con ruột của mình, ông ngó lơ đứa con. Đứa con bị bảo mẫu 1, mẹ ruột bạn Niệm, tráo đổi ông ta cũng không hay biết gì. Bạn Niệm, trong cương vị Tang thiếu gia, bị bà bảo mẫu 2, một bà tâm lý vặn vẹo tìm niềm vui thú trong việc ngược đãi thiếu gia nhà giàu, ngược đãi suốt mấy năm trời; khắp lưng, mông đều là sẹo. Có một tuổi thơ như vậy nên bạn Niệm lớn lên vừa đẹp tria lại vừa thông minh tài giỏi nhưng tâm lý lại vặn vẹo.

Có thể cái gai lớn nhất của mình là cha mẹ sinh con mà không nuôi con nên mình cực kỳ thương bạn Niệm. Bạn Niệm lớn lên mà chưa bao giờ có tình thương nên bạn ấy chả hiểu yêu thương là gì… bạn ấy rung động trước bạn Phong nhưng bạn ấy tưởng mình bị bệnh; bạn ấy cho rằng người dì nuôi mình lớn và người bạn mình luôn bên cạnh mình yêu thương mình chỉ vì cái mắc “Tang thiếu gia”; bạn ấy thấy động vật nhỏ bị thương bạn ấy xót nhưng bạn ấy lại cho rằng đó là vì bạn ấy không muốn mất cái cớ qua lại vs bạn Phong,…. nhiều lắm. Bạn Niệm là tiêu biêủ của câu “Nghèo đến nỗi thứ duy nhất có là tiền”.

Ngược lại với bạn Niệm, bạn Phong là đứa trẻ có mọi thứ trừ tiền. Bạn Phong có cha mẹ yêu thương, có bạn bè, có bà con hàng xóm giúp đỡ. Bạn Phong lớn lên trong nghèo khổ nhưng bạn ấy ấm áp và sạch sẽ vô ngần. Bạn Phong ấy à, điểm tốt kể không hết, không những bạn âý thông minh cực kỳ, rất có ý chí vươn lên; mà còn cực kỳ khéo léo, tinh tế, cực kỳ dịu dàng, cực kỳ biết chăm sóc người khác.

Từ tình cách, môi trường lớn lên, bạn Phong và bạn Niệm là phép bù trừ hoàn hảo của nhau.

Mình đọc truyện mà thương hai bạn vô cùng tận. Mình thương bạn Niệm bị bạo hành, bị bỏ rơi, bị mắc bệnh tâm lý. Cũng thương bạn Phong lớn lên trong đầy rẫy những thiếu hụt, khó khăn và bệnh tật.

Mình thương hai bạn bao nhiêu thì mình không lý giải được mẹ ruột của bạn Niệm bấy nhiêu. Nói là thương con nên tráo con ruột của mình với thiếu gia, nói là mình làm hại thiếu gia nên tìm con mình xin mượn tiền, cái này có thể hiểu. Nhưng con trai rối rối rắm rắm nói không cần trả lại cứ lòng vòng tìm con để trả tiền đã mượn?!?! này khác gì tống tiền trá hình không? Nói với con mình sự thật nhưng lại chả dám nói với thiếu gia sự thật mà chỉ nói là lượm thiếu gia về?!?!? sợ thiếu gia cướp chỗ của con trai hay là chỉ có con trai mới xứng đáng biết sự thật? Xong vừa thấy con mình và thiếu gia hôn nhau suy nghĩ đầu tiên lại là con mình muốn trả thù mình nên quyến rũ thiếu gia?!?! này là quá coi trọng bản thân, hay là đánh giá quá cao thiếu gia, hay là đánh giá quá thấp con trai mình, hay chỉ đơn giản là quá ngu muội? Cuối cùng im lặng, giấu diếm cả đời xong khi chết đi lại bày đặt để lại di thư nói rõ mọi chuyện?!?!? là can đảm bùng phát trước khi chết hay đơn giản là ích kỷ chả nghĩ đến ai? Không nghĩ đến con trai mình và thiếu gia đều sẽ mất tất cả sao? Không nghĩ hai đứa trẻ đều bị tổn thương sao? Nói chung mình đến cuối cùng vẫn không lý giải được bà mẹ này.

Điểm hay của Hồi Nam Tước là ở đây. Tâm lý con người phức tạp biết bao nhiêu. Có những thứ chúng ta lý giải được nhưng có nhưng thứ cứ mù mờ như vậy….

Có người nói tác giả sủng thụ, bạn Niệm được tẩy trắng, làm bao việc thế mà được tha thứ; mình không cho là như thế! Mình của mấy năm trước chắc chê truyện này nhưng mình của tuổi này nhìn thấy những tổn thương tâm lý tàn phá con người dã man thế nào rồi thì mình không thấy truyện này có gì máu chó mà mình thấy nó đầy hy vọng. Hy vọng có chút hảo huyền là con người bị tổn thương tâm lý lại đi tổn thương người khác nhưng sau cùng vẫn sẽ có được một Happy Ending. Ngoài đời thật có rất ít những câu chuyện đẹp đẽ thế này nhưng đời tăm tối quá, kiếm chút hy vọng xinh đẹp qua một áng truyện cũng chả có gì là không được.

Truyện không dành cho mọi đối tượng. Ai mà đảng sủng công, hay gọi công là con trai các thứ thì không nên đọc. Truyện sẽ cực kỳ hợp với những đứa giống mình thích đọc về tầm lý, diễn biến tâm lý, hay thích cố gắng tìm cách lý giải tâm lý nhân vật.

_________

Nói về mẹ ruột của Tang Niệm, trên Wattpad có một bạn lý giải tâm lý bà này mà mình thấy cực kỳ hay, bưng lên đây để lưu lại!

2024/01/29

Review: Hoạ Phố – Tinh Nguyệt

Link đọc truyện: Yi Ruan

Một bộ truyện rất nổi trong dòng Vô Hạn Lưu, được bạn giới thiệu nên mình đi đọc.

Truyện nếu xét tổng thể thì mình sẽ không chấm điểm cao, nguyên nhân là tác giả sử dụng quá quá nhiều nguyên liệu khoa học, triết lý mà bản thân tác giả lại viết không quá chắc tay. Đặc biệt là ở Bức Tranh cuối cùng.

Truyện được chia thành 14 Bức Tranh, cho tới Bức Tranh 13 – Hoà Hợp, có bức cực hay, có bức tác giả viết khá non tay nhưng nói chung nguyên liệu khoa học, văn học, thần học, triết lý,…. đều được lồng ghép vừa phải đọc rất thích. MÌnh đọc liền tù tì trong 4,5 ngày liên tiếp.

Nhưng cái Bức Tranh cuối cùng tác giả viết nhồi nhét cực kỳ nhiều nguyên liệu khoa học, thần học… Bởi vì tác giả nhồi nhét quá nhiều nên các nhân vật ngồi bàn bạc với nhau nói rất nhiều, lại nói lan man, có nhiều vấn đề cứ nói lặp đi lặp lại. đọc một nửa là muốn drop luôn.

Có thể suy nghĩ mỗi người một khác nhưng với mình Bức Tranh cuối cùng đọc thấy khá kỳ quặc. Biết là ai cũng không muốn ch*t nên các nhân vật ngồi bàn bạc với nhau nhưng có những đoạn dầu sôi lửa bỏng mà các nhân vật đứng tâm tình tiền căn hậu quả, lý giải huyền học khoa học thấy rất ba chấm luôn.

Truyện này vẫn đánh giá là hay và chắc chắn sẽ đọc lại nhiều lần nhưng lần sau đọc lại chắc chắn sẽ chứa cái Bức Tranh cuối cùng ra.

Review: Bạc Vụ – Vị Phong Hứa Kỷ

Link đọc truyện: Wattpad Caokhin01

Lần đầu tiên đọc thể loại Vô Hạn Lưu.

Truyện có nhiều kiến thức về vật lý lượng tử, thời không nhưng giả viết chắc tay cực kỳ, đọc truyện không có cảm giác choáng váng, ngộp trong đống kiến thức.

Truyện có phân cảnh tình cảm lẫn hành động đủ đầy, vừa đủ để tim đập bụm bụp vì hồi hộp vừa đập bùm bụp vì quắn quéo. Nguyên lý khoa học vừa đủ, cốt truyện có logic chặt chẽ.

Cực ký khâm phục tác giả! Tác giả viết rất chắc tay, mọi thứ đều có sự lý do, mọi sự kiện đều có ý nghĩa, tất cả tạo thành một vòng tròn hoàn hảo. Thêm nữa, điểm cực kỳ cộng của truyện là tên truyện, tên công, tên thụ đều đẹp và rất ý nghĩa.

tên thụ là Quý Vũ Thời, nghĩa là ngày mưa, tên công là Tống Tình Lam, nghĩa là ngày nắng, tên truyện là Bạc Vụ, nghĩa là sương mù =))) tức là sương mù tới thì công thụ gặp nhau, cũng tả về nội dung truyện, hết thảy đều nằm trong sương mù cần từ từ tìm hiểu khám phá. 

bản Edit của bạn Caokhin01

Bạn công, Tống Tình Lam, thích bạn ấy cực kỳ luôn. haha. Cao to, đẹp trai, thông minh, mạnh mẽ, quyết đoán, lại rất lạc quan, chung tình. Thẳng thắn ghét, thẳng thắn yêu. Thêm nữa, mình rất thích tên của bạn ấy, tên đọc thuận miệng mà nghĩa lại đẹp. Nói chung là 10/10. Không có điểm gì để chê!

Có một điểm hài hước là bạn thụ tên là Quý Vũ Thời nhưng vả bộ truyện mình cứ gọi bạn ấy là Thời Vụ =))))))))))

Cực kỳ đề cử ạ!!!!!

Review: Năm đó giáp sắt động đế vương – Bộ Liêm Y

Link đọc truyện: Giỏ mèo nhà Mun

Bạn công là Cố Liệt, trọng sinh còn thụ là Địch Kỳ Dã, xuyên từ tương lai về quá khứ.

Mình thích tình yêu ngọt ngào không bến bờ của Cố Liệt, mình thích tình yêu mạnh mẽ thẳng thắn lại đáng yêu của Địch Kỳ Dã, mình thích cách Kỳ Dã vụng về tán tỉnh Cố Liệt, mình thích cách Cố Liệt chiều chuộng Kỳ Dã. Mình thích cách hai bạn chữa lành tâm hồn nhau.

Mình thích cách Kỳ Dã dần dần học cách dung hoà tư tưởng quân quyền cổ đại và tự do trong tương lai của mình.

Mình thích tất cả các nhân vật phụ, thích cả các mối quan hệ chồng chéo dây dưa trong truyện.

Lối hành văn của tác giả ngắn gọn, súc tích nhưng cũng rất tình, những cảnh tình tứ luôn khiến mình vô thức mỉm cười.

cực kỳ thích truyện này luôn! với mình đây là một bộ truyện hoàn hảo không khuyết điểm.

Cực ký đề cử truyện này ạ!!!!!!!

Review: Bàn về kết cục cứu nhầm nhân vật phản diện – Phượng Vũ Niết

Link đọc truyện: Miền ký ức

Một bộ truyện hoàn hảo ạ!

Ngược vừa đủ, ngọt vừa đủ, hài hước vừa đủ, hack não vừa đủ, plot twist vừa đủ, độ dài vừa đủ. Mỗi một chi tiết đều là một bất ngờ nên mình sẽ không nói gì về nhân vật hay nôi dung truyện để mọi người có thể trải nghiệm hết tất cả mọi niềm vui, bất ngờ, cảm động khi đọc truyện.

Mình rất nể bạn editor ạ. Mỗi câu chữ đều rất đẹp nhưng lại không hoa mỹ, rườm ra.

Cũng cực kỳ khâm phục tác giả! Trong xuyên suốt bộ truyện có rất nhiều hố nhưng đến cuối cùng không có một hố nào bị bỏ quên, tất cả đề được tác giả lấp một cách hoàn mỹ.

Chỉ có thể nói là đây là một trong những bộ truyện hoàn hảo trong lòng mình!

Cực kỳ đề cử!!!!!

Review: Phán Quan – Mộc Tô Lý

Link đọc truyện: Hợp tác xã Ườn

Đây là lần đầu tiên đọc thấy “Giải lồng”. Giải lồng đại khái là khi người ta nhắm mắt xuôi tay nhưng trong lòng còn khúc mắc không buông bỏ được thì khúc mắc đó sẽ tạo thành một cái lồng giam linh hồn người đã khuất bên trong. Phán quan là người sẽ vào lồng, giải toả khúc mắc trong lòng người đã khuất, giúp người đó an nghỉ.

Bộ này lúc đọc lần đầu mình không ưng lắm. Sau tự nhiên nổi hứng đọc lại lần thứ hai, đọc chậm, nghiền ngẫm từng chi tiết thì mới hiểu ra cái mà tác giả muốn truyền tải.

Sau đấy, cứ mỗi lần đọc là lại thêm một lần nghiệm ra thêm nhiều thứ nên càng đọc lại càng thêm thích.

Bộ này có tình yêu thâm sâu, có hài hước, có đáng yêu lông xù, có tình thân, có triết lý, có kinh dị,…

Cực kỳ đề cử bộ này ạ!!!

Review: Tôi trở lại thời trung học của ba mình – Tam Thiên Phong Tuyết

Link đọc truyện : Jianvip1112 

Mình phục tác giả truyện này!

Truyện rất dễ thương và hài hước nhưng có nhiều chỗ mình kiểu: tại sao lại như thế? Thế nhưng đến cuối cùng thì mọi chuyện đều có lời giải thích rõ ràng. Mọi mâu thuẫn, mọi khó hiểu được vẽ ra trước đó đều có một lời lý giải cụ thể. Đọc xong hết truyện chỉ biết cảm thán tác giả thật đỉnh!

Nói tóm lại là mình đã có một khoảng thời gian đọc truyện rất vui vẻ.

_______________

Phần này là để bảo vệ luận điểm “đây là một bộ truyện đáng đọc” của mình:

– Tần Sơ là một học sinh cá biệt nhưng không phải là một kẻ bạo lực học đường. Tần Sơ là con nhà giàu nứt vách, cúp học như cơm bữa, điểm thi thấp lè tè nên thường xuyên bị thầy cô điểm mặt, có rất nhiều đàn em nịnh bợ chạy theo nhưng Tần Sơ không hề bắt nạt ai. Lần duy nhất Tần Sơ góp mặt trong trận đánh người là lúc dàn trận đánh Tần Thập Ngũ dưới sự chỉ dẫn, xúi giục của một đứa bạn khác. Chẳng lẽ tuổi học sinh cấp 3 phải tu thiền, dù 1 lần duy nhất bị xúi giục đi đánh nhau cũng không được tha thứ?!?

– Tần Thập Ngũ cũng là một học sinh cá biệt nhưng không phải là một kẻ bạo lực học đường. Tần Thập Ngũ đánh nhau rất nhiều lần nhưng nêú không phải là để bảo vệ bản thân thì là để bảo vệ bạn học nữ. Thập Ngũ phản kháng, chống đối lại bạo lực học đường nên em ấy đáng trách?!? luận điểm này mình từ chối hiểu.

– Tần Sơ và Lộ Đồng là cặp cha mẹ vô trách nhiệm. Haha. Ai phát biểu được câu này chính là chưa đọc hết truyện. Nếu đọc hết truyện bạn sẽ không mở miệng nói được câu này! Thế nhé!

– Tần Thập Ngũ xuyên về hiện taị lại chưa bao lâu thì Tần Sơ và Lộ Đồng vội có đứa con thứ 2 => Tần Lộ vô trách nhiệm cực kỳ bla bla bla…… Bạn ạ, bao cao su và các biện pháp tránh thai chỉ có tác dụng khoảng 97% thôi (không phải mình nói điêu đâu, bạn có thể google để tìm hiểu thử). Dính bầu là dính chứ làm gì có cách gì tránh được mà bạn lên án vợ chồng người ta -_- Đặt vấn đề ngược lại, giả thiết là sau khi mang thai bé thứ hai vì để bù đắp cho Thập Ngũ nên Lộ Đồng phá thai đi thì mấy bạn có khen Lộ Đồng không hay là lại chửi người ta máu lạnh các loại?

– Thập Ngũ sẽ thấy tủi thân khi thấy em được chăm nom, yêu thương. Thứ nhất là chính bản thân Thập Ngũ luôn muốn có em. Thứ hai là bản tính Thập Ngũ rất lạc quan, tươi sáng. Thứ ba là bản thân Thập Ngũ đã hiểu tại sao ba mẹ lại bỏ mặc mình mười mấy năm trời. Nên mình cho rằng khả năng Thập Ngũ sẽ thấy tủi thân là gần như không có.

– Cái tình tiết Lộ Đồng đọc sách về không gian, vũ trụ; đọc truyện xuyên không các loại bị thừa thãi. Nếu không đọc làm sao Lộ Đồng hiểu rõ về hiệu ứng bươm bướm rồi bỏ mặc con trai quý báu của mình mười mấy năm.

– Có bạn trách Lộ Đồng sao tự nhiên trở mặt với Nhậm Viễn Dã… Cá nhân mình nghĩ Lộ Đồng chỉ đơn giản là vạch rõ biên giới giữa hai người thôi. Anh Nhậm rõ ràng là dù đã 16 năm trôi qua nhưng vẫn còn tình cảm với Lộ Đồng, nếu Lộ Đồng không lạnh lùng vạch võ biên giới thì anh Nhậm chính là quả bom hẹn giờ trong hôn nhân của Tần Sơ vs Lộ Đồng. Cái “người quen cũ” như kiểu anh Nhậm nói thẳng ra là “trà xanh”. “bạch liên hoa”, “anh trai nuôi” các loại chứ gì nữa! Độ hãm của “trà xanh” thì ai cũng biết rồi hen~~~

_________________

Ngoài lề, mình thấy nhiều người nhầm “Review” với “bài cảm nhận” lắm.

Bài cảm nhận là cảm xúc cá nhân khi xem/đọc một tác phẩm. Xem/Đọc hết tác phẩm đó hay chưa không quan trọng.

Còn review là đưa ra đánh giá về tác phẩm một cách khách quan sau khi xem/đọc toàn bộ tác phẩm.

Khi bạn còn chưa đọc hết, hoặc chưa đọc kỹ mà chê tới tấp thì mong các bạn đừng gắn mác “Review” vào bài viết.

Review : Thương Tiến Tửu (3)

Link đọc truyện : WordPress Rose

CẢNH BÁO SPOIL!!!

Điều khiến mình thích mê Thương Tiến Tửu là nó là một bộ về đấu đá chính trị hoàn hoàn chỉnh chỉnh nhưng xen lẫn trong những đấu đá tương tàn, những kế tựu kế xoán não là những tình cảm gia đình, tình anh em đồng chí, tình yêu đôi lứa xinh xinh đẹp đẹp.

Trong số các bộ đấu đá chính trường mà mình từng đọc, Thương Tiến Tửu và Sát Phá Lang là hai bộ mình thích nhất, bởi hai bộ này làm lòng yêu nước trong mình bùng cháy dữ dội nhưng theo hai hướng khác nhau.

Ở Sát Phá Lang thì lòng yêu nước được khơi dậy một cách rất trực tiếp, cảm tưởng của mình là quan niệm được thể hiện xuyên suốt bộ truyện là: niềm tự hào tối cao của một người là tử thân vì nước.

Nhưng ở Thương Tiến Tửu thì gián tiếp hơn, thông qua “tình”.

“tình” không chỉ là tình yêu mà còn là tình nghĩa. Tình nghĩa giữa đồng đội với nhau, tình nghĩa giữa cấp trên cấp dưới, tình nghĩa giữa người cũ-người mới trong một hệ thống/tổ chức, tình nghĩa đối với kẻ thù của mình.

Mình rất thích Sách An. Ai mà không yêu Sách An cơ chứ? Sách An là con sói con bảo bối của Ly Bắc, được nuôi lớn trong tình yêu của cha, của sư phụ, của anh trai, của chị dâu. Cho nên Sách An mạnh mẽ, gai góc, vô cùng kiêu ngạo nhưng cũng rất đỗi mềm mại, tinh tế.

Thời đại đó mọi người ngoài quyền lực chả ai quan tâm ai nhưng Sách An là thật tâm quan tâm đến Lý Kiến Hằng. Mà Lý Kiến Hằng cũng chỉ có mỗi Sách An là bạn. Mình thậm chí không nỡ xếp Kiến Hằng vào danh sách nhân vật của Đại Chu luôn. Đại Chu ép buộc Kiến Hằng, lợi dụng Kiến Hằng, cũng khinh bỉ Kiến Hằng. Kiến Hằng đáng thương, trao đi bao nhiêu tình cảm nhưng rốt cuộc chỉ có mỗi Sách An là thật tâm đáp lại… Cứ mỗi lần đọc đến đoạn Kiến Hằng giao cung Bá Vương cho Sách An rồi mơ ước sau khi chết là có thể trở thành một cánh chim tự do là lại khóc.

Cách Sách An quản người là sự kết hợp hoàn hảo giữa mạnh mẽ, kiêu hùng và tinh tế. Đọc những đoạn Sách An chỉnh người, quản người là nổi hết cả da gà. Sao lại có thể vừa khiến người ta kính phục, vừa khiến người ta yêu thương đến như thế!!🥰

Mới đây khi đọc lại truyện lần thứ hai mình đã nhận ra được Tiêu Sách An đã trưởng thành như thế nào… Sói Con Tiêu Sách An nói chuyện với anh trai mình về Hoa Hương Y, tuỳ tiện nói không cản được người gây khó dễ cho mình thì giết đi thôi. Nhưng chú Sói Con mở miệng là chém chém giết giết ấy sau khi trải qua đau thương đã trưởng thành thành một Lang Vương dũng mãnh, đứng giữa đại mạc nói với Đoá Lan Nhi là sẽ không giết phụ nữ mà sẽ mãi canh giữ ở Ly Bắc, nàng đến thì Lang Vương sẽ lại đánh đuổi nàng đi. Chi tiết này cực hay. Đây là cái mình gọi là tình người trong chiến tranh. Thêm nữa cũng chỉ có những vị tướng thật sự thật sự tài giỏi mới dám có cái tình người trong chiến tranh, chứ thông thường thì toàn diệt cỏ tận gốc, tưới máu cả một vùng rồi. Cái “tình” trong Thương Tiến Tửu ở đoạn này đắt giá cực kỳ!

///

Lan Chu vốn dĩ từ khi sinh ra đã là một thân phận thấp kém, chịu rất nhiều thiệt thòi, nhưng có thể tồn tại đến giờ là nhờ tình thương của anh trai, nhờ có tình thương của sư phụ. Lan Chu nhờ có anh trai, nhờ có sư phụ mà có thể tồn tại, lại nhờ có Tề Thái Phó mà được mài dữa thành một thanh kiếm sắc bén. Nhưng chỉ khi Sách An đến với Lan Chu, Lan Chu mới bắt đầu sống.

Tình yêu của Sách An là vỏ kiếm mềm mại mà cứng rắn bảo vệ Lan Chu.

///

Với mình, Thương Tiến Tửu là một án văn hoàn hảo.

Vô cùng đề cử!!!